Điều diễn viên Mai Phương để lại!

Nguyễn Triệu 17:22 30/03/2020

“Sẽ không bao giờ Mai Phương có thể biết em đã làm được điều gì cho người khác, cho cả chị. Và em còn giúp nhiều người nữa quý trọng những giá trị tưởng bình thường mà vô cùng lớn lao của cuộc sống”.

Sáng đi chợ, chị bán hàng vốn bình thường rất mau mắn tự dưng bữa nay rề rà hoài, lấy mãi không xong mấy món hàng đơn giản khiến mình có chút bực mình, trông chị cứ như có điều gì muốn nói, rốt cuộc thì chị cũng lấy xong đủ đồ và hỏi mình một câu khiến trong giây lát mình chẳng hiểu chị muốn nói gì: “Phương giờ nằm đâu em?” chưa kịp hiểu chị nói gì thì chị nói thêm: “Mai Phương đó!”.

Thì ra đêm qua tin Mai Phương mất chị đã biết, nhưng lí do gì một người bán tạp hoá ở tuốt Bến Tre lại quan tâm việc Phương “nằm” đâu để làm gì. Hỏi chị, chị nói: “Tại chị thích hai mẹ con Phương lắm!”, mà chị cùng có cái giống Phương, chị ung thư vú, đã cắt một bên, nhưng bác sĩ nói đã di căn và có hạch nên việc điều trị cũng sẽ rất khó khăn trong những ngày tới, kết quả điều trị không biết thế nào. Chị cũng có đứa con gái, năm nay 14 tuổi, nó không biết mẹ nó bệnh nặng vì chị giấu, chị chỉ nói cho con biết mình có bệnh thôi.

Chị nói hồi mới phát bệnh rầu lắm, sợ đau, sợ điều trị tốn tiền, sợ trăm thứ ngàn thứ, tính ra sông Bến Tre nhảy xuống, mà cùng lúc đọc báo thấy Mai Phương cũng phát bệnh ung thư, mà nặng hơn mình nhiều nhưng thấy cô ấy mạnh mẽ, mà lúc nào cũng tươi tắn, vui vẻ. Chị nói chị có hay vô coi Phương trên facebook, thấy Phương up hình mẹ con mặc đồ đôi, đi chơi bốn phương tám hướng, hình nào cũng cười hớn hở, hoàn toàn không biết Phương có bệnh hay cuộc sống nhiều bất trắc, chị thấy mình đỡ sợ hẳn.

Chị cũng bắt chước rủ con đi chơi, đi chụp hình, mua đồ đôi mặc, lúc đầu thấy dị dị không quen, nhưng sau này chị thấy vui lắm, không còn sợ nữa. Bởi chị nghĩ Mai Phương trẻ vậy, bệnh nặng vậy, con còn nhỏ vậy mà còn mạnh mẽ được vậy “Thấy cổ tỉnh queo thấy ham” nên chị cũng được lan toả năng lượng tích cực từ những điều đó. Giờ hết sợ rồi, bệnh tới đâu mình chơi tới đó.

--

Dù sao cũng gần 50 tuổi đầu, không thèm sợ chết nữa! Giờ nghe Phương mất hỏi chị có sợ không, chị cũng nói không, bởi tui thấy tui trong hơn một năm qua, làm được nhiều điều với con hơn cả 13 năm trước, nhờ Phương đó cô. Có điều nghe Phương mất tui buồn, kiểu như mất một người bạn. Kiểu như đi đêm mà mất ngọn đuốc vậy đó! Chị hỏi Phương nằm đâu để nếu được thu xếp lên thắp cho Phương một nén nhang. Lại nghe nói tình hình dịch bệnh nên không được vào viếng tự do nên chị lại trầm giọng: “Thôi để tui đi nhà thờ dâng lễ cho cổ.”

Có lẽ chính Phương cũng không thể biết được điều này, năng lượng tích cực từ cô đã giúp cho người khác có thể đứng dậy từ nỗi buồn và sự thất vọng một cách mạnh mẽ. Chính tôi cũng nhờ năng lượng đó của Phương nhiều lắm. Những câu chuyện mọi người chia sẻ về em hay những điều tôi được biết về em đều khiến tôi cảm phục Phương nhiều lắm. Cô gái nhỏ nhắn mà mạnh mẽ như một chiến binh, chiến đấu với căn bệnh chết người theo cách thật kiên cường mà ung dung tự tại, đối diện với cuộc đời đầy thử thách khó khăn trong tâm thế an nhiên nhất có thể.

Thật ra mà nói, tôi và Phương chỉ là quan hệ đồng nghiệp rất lâu năm, và có thời gian gần nhau nhiều nhờ công việc nhưng lại có điểm chung là đều là mẹ, mỗi đứa đều có con, và con gái Phương bằng tuổi đứa con gái nhỏ của tôi, hai đứa con gái lại rất giống nhau ở mái tóc dài và dày, loắt choắt như con sóc nhỏ, và linh lợi nên mỗi việc xảy ra đến Phương đều khiến tôi nghĩ ngay đến một sự so sánh: nếu mình thì sao?

Và câu trả lời thường xuyên là mình sẽ không được như cô ấy… Không thể làm được những điều mà Phương vẫn làm, như cái cách đối diện với nỗi đau, với sự thiệt thòi, với sự mất mát, với khó khăn cuộc sống, với căn bệnh mà ai cũng sợ… Cám ơn em nhiều lắm Phương ơi!

Sẽ không bao giờ em có thể biết em đã làm được điều gì cho người khác và cho cả chị. Em đã giúp chị quý trọng thời gian và sức khỏe của mình, giúp cho chị gái ở xa này có được niềm vui và nghị lực sống.

Và em còn giúp nhiều người nữa quý trọng những giá trị tưởng bình thường mà vô cùng lớn lao của cuộc sống… chỉ với mỗi việc: em sống và đón nhận mọi thứ xảy ra với mình. Nhưng giờ em sẽ không sống và thôi đón nhận, em như đoá bồ công anh, khi bay lên trời vẫn tung những cánh hoa của mình gieo lại hi vọng cho mọi người.

Theo Diễn viên Ngô Phạm Hạnh Thúy

Bạn đang đọc bài viết Điều diễn viên Mai Phương để lại! tại chuyên mục Đời sống. Thông tin phản ánh, liên hệ đường dây nóng : 0915 15 67 76 Hoặc email: bbt.dautuvietnam@gmail.com
Tin cùng chuyên mục Đời sống
Tin tức mới nhất